Chuyện gì rồi cũng qua - Chùa Tự Tâm. Thôi kệ! Chuyện gì rồi cũng qua. Một người đàn ông tìm đến nơi thâm sơn cùng cốc gặp một vị thiền sư ở ẩn, hy vọng sẽ tìm được lời giải cho những nghi hoặc trong lòng.- “Con người thường thất bại vì chính dục vọng của
Hướng dẫn kiếm tiền với DiMuaDi (App kiếm tiền với Affiliate của AccessTrade) Bài viết này Ngọc sẽ hướng dẫn kiếm tiền với DiMuaDi (một ứng dụng giúp bạn bán hàng bằng cách. Đọc tiếp ». 29/09/2022 11 Bình luận.
Ở thành phố biển này, tô bún bò còn được gọi là bún cá Nha Trang, bởi đây là món ăn của những người Huế di cư vào đây. Khi dừng chân tại thành phố biển miền
Top 3 con giáp xui xẻo vào 5 ngày tới (17-21/10) làm việc gì cũng dễ thất bại, đường tài lộc bấp bênh, hao hụt nặng nề, dễ tán gia bại sản trong tích tắc.
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA. Một ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẻ mặt Benaiah, một cận thần thân tín, nổi tiếng khôn ngoan, thông thái. Vua bèn nói với ông: “Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một món quà nhân lễ hội lần này, và ta cho ông 6 tháng để làm việc đó
. Chuyện Gì Đến Rồi Cũng Sẽ Đến …! – TraveluLike Byadmin Aug 27, 2022 Chuyện Gì Đến Rồi Cũng Sẽ Đến …! Link Tải App Link Nhóm Giao Lưu Link shop acc … Nguồn Xem thêm Post navigation Lỡ Hẹn Với Dòng Lam Karaoke – Lê Ngọc Thúy [ Beat Chuẩn ] – TraveluLike Hot girl người ta – TraveluLike
Mục lục Lời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến Bình luận về bài hát này Video bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến Ghi chú cho lời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến Lời bài hát liên quan Nhạc sĩ/ Sáng tác Nhất Đăng Năm sáng tác Ngôn ngữ Việt Nam Số lượt nghe 2488 Các ca sĩ thể hiện Ưng Hoàng Phúc, Chu Bin, Tố Như, Nhật Đăng Lời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến- Nhất Đăng Rồi chuуện gì đến naу cũng đã đến thật rồi, ta phải xa lìa nhau Từng ngàу hạnh phúc ta đã có những уêu thương, sưởi ấm tâm hồn nhau Vậу lời người nói ta sẽ уêu mãi trọn đời, giờ đã cách xa người ơi Đớn đau từng đêm vì уêu, đêm đành câm nín Ɗù chuуện gì đến naу cũng đã đến thật rồi, em bước đi cùng ai Ɲghẹn ngào giọt đắng trong mắt khi những уêu thương, đã mãi xa tầm taу Từng chiều ngồi nhớ em nhớ уêu dấu ngọt ngào Và những ái ân ngàу xưa, lòng anh như nát tan, Khi đời anh vắng xa anh rồi Tình уêu như thế như thế phải không? Tình em như thế như thế phải không? Tình anh trao hết cho em, anh chẳng tiếc chi Ѕao em vẫn quaу mặt em hỡi Tình уêu như thế như thế phải không? Tình em như thế như thế phải không? Ɲgười ơi gian dối chi nhau, caу đắng khi ta gặp nhau. Bình luận Bình luận Tên bạn Nội dung Ghi chú về lời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến Lời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến - Nhất Đăng liên tục được cập nhật đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng tác, mp3 cũng như video clip youtube tại có thể liên hệ với ban quản trị website qua phần comment hoặc email để bổ sung hoặc chỉnh sửa các thiếu sót về lời bài hát hoặc các version hay ngôn ngữ khác tiếng Việt, tiếng Anh, tiềng Hàn Quốc...Từ khóa tìm kiếmLời bài hát Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến - Nhất Đăng, Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến - Nhất Đăng Lyrics, loi bai hat Chuyen gi den roi cung se den - nhat dang, Chuyen gi den roi cung se den Lyric, Nhất Đăng, Chuyengidenroicungseden
Em tin rằng chỉ cần vững tin vào hạnh phúc một ngày nào đó hạnh phúc nhất định sẽ đến. Em sẽ tình cờ tìm thấy, hoặc nó cứ đến một cách tự nhiên. Nhưng dần dà theo thời gian em phát hiện hình như suy nghĩ này sai rồi. Gặp gỡ anh, em không biết là hạnh phúc hay tai họa. Bởi vì em hận anh bá đạo, em đau vì anh tàn nhẫn, em hoang mang vì anh dịu dàng...Có lẽ hạnh phúc chỉ là xa xôi...Thực tế chứng minh, đến tận ngày hôm sau, Tô Nhiễm cũng hỏi không ra tình hình của Mộ vì, Lệ Minh Vũ dùng phương pháp "Trải nghiệm" trực tiếp nhất, dốc sức dạy dỗ sự quan tâm của cô dành cho Mộ Thừa, dạy cô hiểu rõ cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi. Dù bề ngoài anh tỏ ra thờ ơ, nhưng lại ngầm giấu sự nguy hiểm mà cô không cách nào tiếp cận. Cô lại một lần nữa cảm nhận hàm nghĩa khác nhau giữa nam và nghĩa giữa hai người là ở chỗ, ngày hôm sau cô nằm thoi thóp trên giường, như chú cá được vớt lên từ biển cả, phơi khô dưới ánh mặt trời, còn người đàn ông đó, người đàn ông dày vò cô đến mức cô phải xin buông tha, trời sáng liền sảng khoái đi làm. Một người được ép buộc, cầu xin một người ra sức ép buộc đòi lấy. Đây chính là điểm khác thẳng đến trưa, một hồi chuông điện thoại vang lên đánh thức Tô Nhiễm, là điện thoại của công ty thuê cô làm việc, đề ra thời hạn yêu cầu cô điều chế mẫu nước hoa đầu tiên. Sau khi trao đổi vài câu, cô gắng sức ra khỏi giường, đánh răng rửa mặt qua loa rồi đến phòng làm sửa chữa vẫn đang lắp đặt thiết bị dưới lầu. Phòng điều chế hương trên lầu đã sửa chữa hoàn tất theo yêu cầu của cô, chỉ cần bày biện đơn giản theo bản vẽ, đặt thêm dụng cụ điều chế hương, mọi loại hương liệu. Cô điện báo tin cho công ty thuê cô làm việc lần nữa. Giải quyết xong mọi việc, cô mới cảm thấy đói bụng, vội vàng rời khỏi nhà nên cơm cũng chưa này là ăn trưa nên sẽ rất đông, từ trước đến giờ, cô không thích chen chúc với nhiều người và những nơi quá náo nhiệt, vì vậy, suy ngẫm một hồi, cô quyết định thôi, không đi ăn nữa. Lại nghĩ đến mấy ngày vừa qua, cô thấy dở khóc dở ngày, thực ra rất nhanh, chỉ là đến lúc đó, cô không biết Lệ Minh Vũ có thực lòng buông tha cô hay ngẫm lại, nếu anh chỉ ham mê mới mẻ nhất thời, vậy chín ngày cũng đủ để anh nếm thử mùi vị của một người phụ nữ. Chốc lát cô lại hoang mang, sau này cô và anh vẫn tiếp tục vướng mắc vào nhau sao?Cũng may Lệ Minh Vũ còn có tính người, ít ra anh không nhốt cô ở nhà suốt chín ngày, anh cho phép cô ra ngoài xã giao, làm việc như bình thường. Nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải về nhà trước anh, khi anh về đến nhà nhất định phải nhìn thấy tận lúc này, cô vẫn không hiểu ý đồ của nghĩ ngợi, điện thoại đột nhiên đổ chuông, thoáng nhìn màn hình hiển thị, Tô Nhiễm bỗng sững sờ. Tuy màn hình không hiện tên người gọi, nhưng dãy số này cô đã thuộc nằm lòng từ lâu...***Hòa Vy, trước sau gì cũng sẽ tìm cô, dựa theo tính cách Hòa Vy thì chuyện này chỉ là sớm điều Tô Nhiễm không nghĩ sẽ nhanh thế cửa sổ quán cà phê, dòng người qua lại ngược xuôi như thoi đưa. Còn trong quán. Im lặng như tờ, không gian xung quanh tràn ngập hương cà phê dịu nhẹ, âm hưởng nhạc jazz du dương. Thế nhưng, dường như lại không hợp với đề tài nói chuyện của cô và Hòa năm không gặp, không ngờ Hòa Vy lại để tóc dài xoăn lọn, toát lên sức hấp dẫn của phụ nữ, phối chung với áo sơ mi và váy bó thanh lịch quyến rũ. Tô Nhiễm nhìn lại bản thân mình, mái tóc ngắn hơi lộn xộn, do vội vàng ra ngoài, cô cũng không kịp chọn quần áo, thậm chí ngay cả kính sát tròng cô cũng không đeo. Cô đeo một cặp kính đen to, mặc áo thun và quần jean rộng, chân mang giày sandal. Trông thế nào cô cũng không thích hợp với hoàn cảnh sang trọng ở đây. Hay nói thẳng là cô hoàn toàn không sánh bằng Hòa Vy đang ngồi đối hình của cô và Hòa Vy đều hao hao nhau. Nhưng nếu nhìn thấy cách ăn mặc sẽ thấy khác biệt. Hòa Vy là người phụ nữ có yêu cầu cao với chất lượng cuộc sống, còn Tô Nhiễm thì ngược lại, cô không quan tâm đến chuyện trưng diện bản thân. Điều này liên quan rất lớn đến cuộc sống giản dị mà cô sống cùng mẹ từ Vy ngồi đối diện liên tục đánh giá Tô Nhiễm, gương mặt Hòa Vy trang điểm chỉn chu, lộ rõ vẻ chán ghét, sự chán ghét này dâng lên từ tận đáy lòng cô. Dù nhắm mắt, Tô Nhiễm vẫn có thể cảm nhận rõ ràng. Một lúc sau, Hòa Vy lạnh lùng lên tiếng, "Tôi đã nghe kể chuyện cô sống chung với Lệ Minh Vũ. Tô Nhiễm, cô biết mình đang làm cái gì không hả?"Tội danh không đầu không đuôi thoáng chốc rơi xuống đầu Tô Nhiễm, cô nắm chặt cốc nước, đối diện đôi mắt buồn bực của Hòa Vy, cô kiên cường đè nén bực dọc và ấm ức, nhẫn nại giải thích, "Hòa Vy, chuyện không phải như chị nghĩ đâu.""Vậy nó thế nào? Từ đầu tôi đã biết có chết cô cũng không thừa nhận, cũng như lúc trước cô biết rõ Lệ Minh Vũ là bạn trai của tôi, nhưng sau lưng tôi, cô gặp gỡ anh ấy. Bốn năm rồi cô vẫn làm toàn chuyện buồn nôn." Hòa Vy tức giận, quơ mạnh cốc nước từ trên bàn xuống đất, cà phê văng tung tóe, thấm ướt khăn trải bàn, khiến mọi người xung quanh phải để ý ngoảnh đầu nhìn Nhiễm vốn dĩ định hòa nhã cùng Hòa Vy. Từ lúc đầu gặp mặt đến giờ, cô luôn nhún nhường, nhưng thái độ của Hòa Vy làm cô khó chịu, đành phải lãnh đạm lên tiếng, "Nếu hôm nay chị hẹn em đến để trách móc, vậy hãy dành cho hôm khác đi. Bây giờ em rất bận, hôm nào đó chị cứ đến phòng làm việc của em trách mắng một trận cho đã." Nói xong, Tô Nhiễm cầm giỏ xách, chuẩn bị rời đi."Cô phải biết, Lệ Minh Vũ bây giờ đã là anh rể của cô!" Hòa Vy không định buông tha cô, nói với theo sau, nhưng giọng điệu hòa hoãn hơn ban nãy, "Vì vậy, chị xin em, em đừng giành Lệ Minh Vũ nữa được không?" Câu cuối cùng của Hòa Vy biến thành cầu Nhiễm đứng đờ người, hồi lâu sau quay lại ghế ngồi, vẻ mặt Hòa Vy bỗng cô đơn. Vẻ mặt cô đơn và lời nói cầu xin của Hòa Vy cấu xé trái tim Tô Nhiễm đau nhói."Chắc em cũng biết, chị đã kết hôn với Minh Vũ. Hai người ly hôn được hai năm thì tụi chị kết hôn." Hòa Vy thấp giọng, xoa trán, "Em biết chị yêu anh ấy biết nhường nào, vì cái gì mà bốn năm rồi, em còn phải trở về? Còn muốn phá rối cuộc sống của chị và anh ấy?"Tô Nhiễm ngồi lặng thinh nghe Hòa Vy nói, tay cô siết chặt, tuy móng tay không dài nhưng cũng đủ bấm lòng bàn tay phát đau, nhưng nỗi đau này cũng không thấm bằng nỗi đau lan ra từ trầm mặc, Hòa Vy cũng lâm vào thống khổ. Mãi lâu sau, Hòa Vy lấy một hộp thuốc tinh tế từ giỏ xách, rút một điếu thuốc lá nữ, rồi đẩy hộp cho Tô Nhiễm lắc đầu, cô chưa từng hút Vy cười khẩy, "Chắc cô hay dùng bộ dạng thuần khiết này mê hoặc Lê Minh Vũ chứ gì?" Hòa Vy không màng Tô Nhiễm có chú ý hay không, châm thuốc mà quán cà phê này phân rõ khu vực hút thuốc và khu vực cầm hút thuốc, bằng không nhân viên trong quán nhất định sẽ lại nhắc Nhiễm dựa lưng vào ghế, thở dài "Hòa Vy, em biết sớm muộn chị cũng biết chuyện này. Vì vậy, em muốn giải thích rõ ràng với chị. Lần này em về là vì chuyện của ba, nếu cảnh sát Đinh không gọi điện, bây giờ em vẫn đang ở Pháp. Hiện tại, người không muốn từ bỏ là Lệ Minh Vũ, không phải em, em không ngờ anh ta sẽ làm thế này, em không muốn quấy rầy cuộc sống của chị và anh ta.""Nói nghe hay chưa kìa." Hòa Vy cười bác bỏ, phả một hơi thuốc, "Ý cô là Lệ Minh Vũ vẫn cứ quấn quýt lấy cô? Tô Nhiễm cô muốn viện cớ thì cũng phải có người tin mới được. Một người đàn ông không thèm cô bốn năm trước, mà bốn năm sau bám theo cô à? Có thấy nực cười không?"Tô Nhiễm biết dù giải thích thế nào cũng đều uổng công, đành bất đắc dĩ nói, "Chị tin cũng được, không tin cũng được. Nói chung, sau vài ngày nữa, em và anh ta sẽ không dính líu đến nhau nữa. Chị yên tâm, em tuyệt đối không bám theo Lệ Minh Vũ.""Cái gì mà sau vài ngày nữa? Tô Nhiễm tôi nể tình chị em nên mới không ăn nói khó nghe. Cô định bắt chước Hạ Đồng à?" Ngữ điệu Hòa Vy lạnh nhạt, cả tiếng, "Cô thấy hai chị em hầu chung một chồng hay lắm phải không? Dù anh ấy muốn níu giữ, cô cũng phải nghĩ đến cảm nhận của tôi mà cự tuyệt đi chứ, cô sống chung với anh ấy thì ra thể thống gì? Rốt cuộc anh ấy là anh rể của cô hay anh rể của tôi? Tô Nhiễm bản thân cô không biết xấu hổ, cô cũng phải chừa mặt mũi cho nhà họ Hòa phải không?"Nghe những lời này, lòng Tô Nhiễm buộc chặt, "Hòa Vy, chị cho rằng em không muốn bỏ đi sao? Có trời biết, mỗi giây, mỗi phút em đều muốn tránh xa anh ta.""Bớt nói nhảm đi. Đừng ở trước mặt tôi khoe khoang Minh Vũ quyến luyến cô bao nhiêu. Tôi nói cô biết, dù Minh Vũ thực sự như thế, anh ấy cũng chỉ coi cô như tình nhân bao dưỡng mà thôi."Tô Nhiễm sững sờ, ngơ ngác nhìn Hòa Vy, lời từ miệng Hòa Vy nói ra làm cô tổn thương hơn cả lời nói của Lệ Minh Vũ."Tôi mặc kệ là nguyên nhân gì. Tóm lại, cô phải rời khỏi anh ấy ngay lập tức, không được gặp anh ấy, cũng không được xuất hiện trước mặt tôi lần nữa." Hòa Vy dường như thấy bản thân mình quá đáng, ngữ khí thoáng dịu bớt. Tô Nhiễm không đáp lời, tiếp tục trầm mặc, ánh mắt chán chường chuyển thành điềm tĩnh pha lẫn tuyệt vọng, mở miệng, "Bốn năm trước, khi chị đi Bán Sơn, em biết tình chị em của chúng ta khó duy trì được nữa. Trừ phi có một người từ bỏ, vì vậy em đã từ bỏ, nhưng sự thực chứng minh em sai rồi, chúng ta vĩnh viễn không hề trở lại trước kia. Song, dù quan hệ giữa chị và em có ra sao, em vẫn muốn giải thích một câu, đúng là em yêu Lệ Minh Vũ, nhưng bây giờ em đã hết yêu, em cũng không muốn yêu nữa. Chị muốn em bỏ đi, được, chị đến nói chuyện với Lệ Minh Vũ, chỉ cần anh ta nghe lời chị từ bỏ, em cũng sẽ tự do."Ánh mắt Hòa Vy nghi hoặc dõi nhìn cô, tựa như đang ngẫm nghĩ lời cô nói có bao nhiêu chân thật."Cô...thật sự không đeo bám Lệ Minh Vũ?" Hòa Vy ít nhiều cũng hiểu tính cách Tô Nhiễm, nghe Tô Nhiễm nói chắc nịch như vậy, lòng cô cùng dao Nhiễm chẳng muốn giải thích nhiều, thản nhiên nói, "Tóm lại, em cam đoan, dù em có yêu, cũng không yêu Lệ Minh Vũ. Em và anh ta đã là quá khứ."Hòa Vy cắn môi, quan sát Tô Nhiễm một lúc, chợt nắm tay cô, "Chị xin lỗi. Chị biết lời chị nói vừa rồi tổn thương em, nhưng chị không kiềm chế được bản thân. Chị rất sợ em sẽ cướp Lệ Minh Vũ lần nữa. Em biết không, chị nghe nói em về nước, lại nghe nói Lệ Minh Vũ về Bán Sơn ở, đầu óc chị liền hoảng loạn. Bốn năm qua, anh ấy chưa lần nào đến Bán Sơn. Em vừa về, anh ấy lại đến đó ngay, chị..." Ngón tay Hòa Vy run Nhiễm nhìn Hòa Vy, cảm giác lo được lo mất làm sao cô chưa từng trải qua cơ chứ? Chỉ là người đàn ông như Lệ Minh Vũ, cô hay Hòa Vy có thể quản được sao?Cô thật sự thấy đoạn tình cảm này của Hòa Vy không chút nào khả quan."Tiểu Nhiễm, em hận chị sao? Bốn năm qua, em hận chị lắm phải không? Chị biết bốn năm trước chị đối xử độc ác với em, không nên để em ra đi tay trắng. Chị, chị lúc đó thực sự rất khốn nạn. Thực ra bốn năm qua chị đều sống trong áy náy, mỗi lần nghĩ đến em, tim chị đau lắm. Em nhìn chị đi, vì để bản thân bớt áy náy, chị cố ý để tóc giống em hồi đó. Thỉnh thoảng nhìn mình trong gương, chị như lại thấy em, lòng chị thoải mái hơn." Hòa Vy nắm chặt tay cô không buông, vừa âu sầu vừa cấp thiết."Hòa Vy?" Tô Nhiễm nhìn Hòa Vy, lòng cô cứ thấy điều bất thường, vỗ nhẹ tay Hòa Vy, nhẹ giọng "Em không trách chị.""Thật không em?" Hòa Vy vừa nghe, hốc mắt chợt đỏ Nhiễm nhìn càng thấy không thích hợp thử thăm dò một câu, "Chị gần đây... có thấy chỗ nào khó chịu hay khác thường không?"Hòa Vy rút tay, tay phải đặt trên ngực, đây là một cách biểu đạt hình thể tượng trưng cho sự mâu thuẫn với thế giới bên ngoài, cô nhíu chặt mày, "Chị đương nhiên khó chịu. Chỉ cần Minh Vũ không ở cạnh, chị thấy rất khó chịu, cả người chị mệt mỏi, không yên."Tô Nhiễm chần chờ, lơ đãng nhớ đến câu nói của cảnh sát Đinh Chị gái cô – Hòa Vy, hình như tinh thần không được tốt tim Tô Nhiễm bỗng đập mạnh một nhịp, lo lắng trỗi dậy mạnh từng mắc chứng rối loạn lo âu, chứng bệnh này có phân chia nặng nhẹ, nặng có thể dẫn đến tâm thần phân liệt. Bốn năm trước cô phải hứng chịu hết đả kích này đến đả kích khác, vượt ngoài khả năng chịu đựng, mỗi ngày cô đều bất an, mỗi ngày đều hoảng sợ, rốt cuộc có một ngày, cô quyết định dùng cái chết để giải thoát bản Hòa Vy trước mắt, tất cả đều rất bình thường, nhưng cô cứ cảm thấy có gì đó là lạ khó nói. Cô chỉ mong mình suy nghĩ nhiều, có lẽ Hòa Vy chỉ quá lo được lo mất."Chị yên tâm, em sẽ mau chóng rời khỏi anh ta." Cô khẽ nói, ngữ khí lộ rõ vẻ bất đắc Vy cười ứa nước mắt, gật đầu liên tục, "Tiểu Nhiễm, lần này chị có thể tin tưởng? Phải không em?""Phải." Cô buộc bản thân cho Hòa Vy một đáp án chắc và Lệ Minh Vũ nên kết thúc từ lâu rồi, không phải sao?
Trang ChủChuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ ĐếnChapter 1Bạn đang đọc truyện tranh Chuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ Đến Chapter 1 tải nhanh, không die, không quảng cáo tại NhatTruyenZNếu bạn thấy truyện tranh Chuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ Đến tại NhatTruyen hay xin vui lòng nhấn vào nút chia sẻ. Chúng tôi rất vui ơn nếu bạn xem NhatTruyen là một trang truyện tranh yêu thích nhất của không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dướiTrang ChủChuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ ĐếnChapter 1Bạn vừa đọc xong Chapter 1 của truyện tranh Chuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ Đến. Trong quá trình đọc truyện nếu bạn phát hiện lỗi hay muốn chia sẻ cảm nghĩ của mình xin vui lòng để lại bình luận truyện tranh bên sau Chuyện Gì Đến, Rồi Cũng Sẽ Đến Chapter 2Bình Luận
Roi chuyen gi den nay cung da den that roi, ta phai xa lia nhau Tung ngay hanh phuc ta da co nhung yeu thuong, suoi am tam hon nhau Vay loi nguoi noi ta se yeu mai tron doi, gio da cach xa nguoi oi Don dau tung dem vi yeu, dem danh cam nin Du chuyen gi den nay cung da den that roi, em buoc di cung ai Nghen ngao giot dang trong mat khi nhung yeu thuong, da mai xa tam tay Tung chieu ngoi nho em nho yeu dau ngot ngao Va nhung ai an ngay xua, long anh nhu nat tan, Khi doi anh vang xa anh roi Tinh yeu nhu the nhu the phai khong? Tinh em nhu the nhu the phai khong? Tinh anh trao het cho em, anh chang tiec chi Sao em van quay mat em hoi Tinh yeu nhu the nhu the phai khong? Tinh em nhu the nhu the phai khong? Nguoi oi gian doi chi nhau, cay dang khi ta gap nhau.
chuyen gi den roi cung se den